Lúc sinh thời, để khẳng định vai trò của ngành giáo dục, tôn vinh những người làm nghề dạy học, Bác Hồ kính yêu từng nói:
“Vì lợi ích mười năm trồng cây
Vì lợi ích trăm năm trồng người”
Câu nói đó cho tới nay và mai sau có lẽ vẫn còn nguyên giá trị. Nhất là khi mặt trái của cơ chế thị trường hôm nay khiến cho không ít người trong số thầy cô chúng ta không khỏi nghẹn lòng về ngành, về nghề. Chúng ta càng trân quý hơn những người thầy, người cô tâm huyết với nghề mặc cho cuộc sống còn nhiều những âu lo. Thấm nhuần câu nói của chủ tịch Hồ Chí Minh, giáo viên trường Tiểu học Vĩnh Quỳnh chúng tôi không ngừng rèn luyện, học tập để nâng cao chất lượng giáo dục.
Cái tên trường Tiểu học Vĩnh Quỳnh không còn xa lạ với người dân quê hương. Cũng như bao ngôi trường khác, nơi đây là cái nôi gây dựng ước mơ, là bến đò đưa những chiếc thuyền tri thức lặng lẽ suốt năm tháng. Trong mái trường này, bao thế hệ học sinh đã đến bằng những bước chân chập chững và tiếp tục bước đi trên những cơn sóng kiến thức vô bờ. Mái trường này đã bắt đầu hết sức khó khăn, thiếu thốn về cơ sở vật chất, trang thiết bị... Thế mà hôm nay, ngôi trường Tiểu học Vĩnh Quỳnh đang được tiếp tục xây dựng thật khang trang, hiện đại. Để có được những đổi mới ấy cần có những con người, những đoàn thể chung sức gây dựng nên, một trong những thành viên đã góp phần không nhỏ cho thành công hôm nay chính là Cô giáo Nguyễn Thị Xuân – Người giáo viên - công đoàn viên nhiệt tình, tận tâm với công việc và hết lòng vì sự phát triển của nhà trường.
Cô bắt đầu sự nghiệp giáo dục tại ngôi trường Tiểu học Vĩnh Quỳnh. Những ngày đầu đến lớp chỉ có chiếc bảng đen, viên phấn trắng, bàn ghế từ những khúc gỗ to đẽo gọt thô sơ, cô bước lên bục giảng với mái tóc đen dài, nụ cười trầm ấm – nụ cười ấy là ấn tượng mãi không quên với các thế hệ học trò của cô. Hàng ngày, cô cầm những bàn tay bé nhỏ hướng dẫn các em trên trang giấy trắng. Tối đến, cô lại cặm cụi bên những trang giáo án để chuẩn bị cho buổi dạy hôm sau. Năm tháng dần trôi, những bộ bàn ghế được trang bị đẹp hơn, những trang giáo án viết tay thay bằng những trang giáo án được đánh máy, in ấn, …và mái tóc đen của cô giáo trẻ ngày nào cũng đan xen dần những sợi bạc…Nhưng dù bên ngoài có thay đổi ra sao thì tấm lòng người giáo viên Nguyễn Thị Xuân vẫn như vậy, luôn tâm huyết với nghề, luôn yêu thương học sinh hết mực như những người con của mình.
Nói về “Gương mẫu, sáng tạo, có trách nhiệm, tâm huyết với công việc” là nhận xét của các cán bộ, giáo viên, nhân viên dành cho cô. Cô luôn băn khoăn, trăn trở trong mọi hoạt động của nhà trường nhất là hoạt động học tập, giảng dạy học sinh. Trước khi lên lớp, cô nghiên cứu kỹ các bài dạy, chuẩn bị chỉn chu các đồ dùng dạy học để tạo hứng thú cho học sinh. Đứng trước học sinh, cô nghiêm khắc nhưng cũng dịu dàng như một người mẹ, cô đưa học sinh vào thế giới tri thức bằng giọng nói trầm ấm, du dương, vẽ lên cho các con những ước mơ bằng viên phấn trắng. Cô quan tâm đến hoàn cảnh từng học sinh, cô đến nhà động viên, giúp đỡ các con đến trường, tới lớp đầy đủ. Không chỉ dạy con chữ, cô còn giúp các con phát triển đủ văn – thể - mĩ qua các bài múa hát, qua những câu chuyện, những trò chơi mỗi ngày.
Khi tiếp cận và thực hiện chương trình giáo dục phổ thông mới 2018, cô cùng tham gia các chương trình tập huấn sách giáo khoa, bằng nhiều năm kinh nghiệm giảng dạy, cô đã đưa ra rất nhiều ý kiến đóng góp, so sánh giữa hai chương trình giúp những giáo viên, đặc biệt là giáo viên trẻ có thêm nhiều kiến thức trau dồi chuyên môn, thêm vững bước trong quá trình dạy học.
Cô không ngại khó, ngại khổ, luôn đặt lợi ích của nhà trường, của tập thể lên trên hết, dám nghĩ, dám làm, dám chịu trách nhiệm, đi đầu trong mọi hoạt động, là tấm gương sáng cho tập thể sư phạm nhà trường và học sinh noi theo. Không những thế, cô còn đưa ra những góp ý, chia sẻ trong cuộc sống với đồng nghiệp để cô cháu, chị em thêm hiểu nhau, tạo tình đoàn kết gắn bó trong tập thể sư phạm nhà trường.
Hơn ba mươi tư năm – gần một nửa cuộc đời cô gắn liền với sự nghiệp trồng người. Hơn ba mươi tư năm công tác trong ngành giáo dục cũng là từng ấy thời gian gắn bó với mái trường Tiểu học Vĩnh quỳnh thân thương biết bao thăng trầm… Cô vinh dự nhiều năm liền đạt danh hiệu GV dạy giỏi cấp trường, cấp huyện, chiến sĩ thi đua cơ sở. Hơn ba mươi tư năm cô gắn bó, đồng cam cộng khổ cùng tập thể sư phạm nhà trường, từng bước đưa nhà trường vững bước đi lên, sánh bước cùng với các trường Tiểu học trên địa bàn huyện. Cô giáo Nguyễn Thị Xuân xứng đáng là tấm gương sáng cho các đồng nghiệp và học sinh học tập, noi theo.
Dẫu biết rằng hội ngộ, chia tay là lẽ thường tình, là qui luật muôn đời của cuộc sống.... Vậy mà không hiểu sao đến giờ phút phải chính thức nói lời chia tay với cô Nguyễn Thị Xuân, chúng tôi không tránh khỏi tâm trạng mình xúc động, lưu luyến, nỗi niềm bùi ngùi xốn xang, buồn vui lẫn lộn.
Năm học 2022 - 2023 vẫn diễn ra như những năm học đã qua, học sinh vẫn cắp sách tới trường, những người cán bộ, giáo viên, nhân viên nhà trường vẫn tiếp tục công tác, tiếng trống trường vẫn vang lên từng nhịp, những tiếng cười vẫn rộn vang khắp nơi … Nhưng trong trái tim của mỗi cán bộ, giáo viên, công nhân viên trường Tiểu học Vĩnh Quỳnh luôn cảm thấy bùi ngùi, lưu luyến khi phải chia tay với cô Nguyễn Thị Xuân. Hơn ba mươi năm công tác – một khoảng thời gian đủ dài để gắn bó, để yêu thương. Đã quen rồi bóng dáng của một người cô, người chị, một đồng nghiệp nhiệt tình, đầy trách nhiệm. Đã quen rồi tiếng cô vang vang trên bục giảng thân thương. Tháng 12, cô chính thức nhận quyết định nghỉ hưu, xa rời bục giảng, nhưng dù cô có đi đâu thì những con người nơi đây vẫn mãi không quên nghĩa thầy – trò, tình đồng nghiệp bao năm.
Giáo án giờ xếp lại
Bục giảng mai xa rồi
Bụi phấn bay theo gió
Vĩnh Quỳnh nhớ khôn nguôi…